Sự trỗi dậy của Bismarck
Nếu sự thống
nhất của Đức không thể tách rời khỏi Bismarck, thì sự thành công của Bismarck
không thể tách rời với Ngân hàng Do Thái Gerson Breslauer đứng sau ông. Vị trí
của Bismarck trong lịch sử
Đức tương tự như Tần Thủy Hoàng trong lịch sử Trung Quốc. Điểm chung của cả hai
là luôn sử dụng những thủ đoạn máu lạnh với ý chí kiên nhẫn để thống nhất đất
nước mình, lưu lại những con người xuất chúng và không thể phai mờ trong lịch sử.
Ở đức có tới hơn 7.000 bài nghiên cứu chuyên sâu về Bismarck, và giới sử học Đức
đã phân tích kỹ lưỡng về công-tội của ông. Nhưng trong sấp tài liệu nghiên cứu
này, ảnh hưởng của thế lực tài chính khổng lồ đằng sau các chính sách của
Bismarck gần như bị bỏ qua hoàn toàn. Cuốn tiểu sử dài ba tập của Bismarck, chỉ
duy nhất một lần đề cập đến gia tộc Breslauer khi vua Wilhelm II băng hà. Dường
như, ảnh hưởng của Ngân hàng Do Thái đối với nền chính trị Đức là một điểm mù
trong nghiên cứu.
Trên thực tế, trong suốt sự nghiệp chính trị của
mình, Bismarck đã trao đổi hàng ngàn bức thư với gia tộc Breslauer và
Rothschild. Còn Breslauer thì ngày ngày cung cấp thông tin về những thay đổi
chính trị, quân sự và thị trường tài chính của Đức cho gia tộc Rothschild. Thông
qua những bức thư ấy, chúng ta có thể đánh giá một cách chính xác rằng nếu
không có sự hậu thuẫn tài chính mạnh mẽ của Breslauer và Rothschild, Bismarck
khó có thể đứng vững trên đấu trường chính trị Đức, chứ đừng nói đến sự nghiệp
thống nhất nước Đức. Breslauer đã chìm vào lịch sử suốt hơn một trăm năm qua,
và việc lật lại mọi thứ liên quan đến ông sẽ thực sự khơi gợi sức ảnh hưởng của
các lực lượng tài chính bị bỏ qua từ lâu trong lịch sử nước Đức.
Bismarck xuất thân danh gia vọng tộc, thuộc giao
cấp địa chủ Junker, có thể coi là "ngậm thìa vàng" ngay từ khi chào đời.
Tuy Bismarck giàu có và có rất nhiều đặc ân xã hội, nhưng ông lại là một người
ôm chí lớn từ khi còn nhỏ. Chính vì thế đã hình thành nên tính cách độc lập của
ông. Bismarck nóng nảy nhưng quyết đoán, thô lỗ nhưng quả cảm và kiên cường,
hơi tự tin thái quá nhưng rất chắc chắn.
Bismarck có dã tâm, tham vọng và hứng thú với
chính trị. Ngoài ra, giống như giới quý tộc Junker khác, ông cũng có khao khát
cực lớn với tiền bạc. Với ông, tiền bạc như một bệ đỡ nâng tầm địa vị, thỏa mãn
tham vọng chính trị và mong muốn quyền lực của mình. Nếu một ngày chán sự nghiệp
chính trị, ông có thể ung dung rút lui khỏi chính giới mà không bị ảnh hưởng hay
trói buộc về mặt kinh tế.
Từ khi theo đuổi sự nghiệp chính trị, khao khát
tiền bạc của Bismarck ngày càng lớn hơn, trong khi không có thời gian quản lý
nó. Vì vậy, ông phải sử dụng sự nhạy cảm với tiền bạc và khả năng quản lý tài sản
của người Do Thái để hỗ trợ mình quản lý, tích lũy và gia tăng của cải. Trong
quá trình này, Bismarck vẫn luôn có thái độ thực dụng đối với các chủ ngân hàng
Do Thái. Xét từ bản chất, ông không thích người Do Thái, thậm chí còn nghĩ rằng
họ không nên tham gia vào các cơ quan chính phủ công. Điều mà ông tìm kiếm ở
người Do Thái chỉ là khả năng quản lý tài chính tuyệt vời của họ. Ông phải dựa
vào các ngân hàng Do Thái thông thái này để tăng thêm giá trị cho khối tài sản
cá nhân của mình.
Cuộc Cách mạng
châu Âu năm 1848 tạo ra một khoảng trống quyền lực rất lớn, mang lại không gian
phát triển tuyệt vời cho Bismarck.
Nó truyền cảm hứng cho chí lớn của ông và góp phần tạo nên thái độ chủ nghĩa hiện
thực độc đáo của ông. Trong làn sóng cách mạng, Bismarck đã chọn hướng đi của
riêng mình và trở thành một người theo chủ nghĩa bảo hoàng kiên định. Ông tin
chắc rằng cuối cùng Đức sẽ tiến tới thống nhất và quá trình này phải dựa vào một
chế độ quân chủ hùng mạnh. Nền dân chủ sẽ chỉ dẫn đến sự yếu đuối và tan rã. Vì
mục tiêu cuối cùng này, ông phải trở thành một người bảo vệ kiên định của nhà
vua. Những lời nói và việc làm của Bismarck đã làm cho Quốc vương Phổ hết sức cảm
động. Năm 1851, Frederick Wilhelm IV đã bổ nhiệm Bismarck làm đại diện của Phổ
để tham dự Hội nghị Liên minh Đức tại Frankfurt như một món quà dành cho ông. Kể
từ đó, Bismarck chính thức trở thành nhân vật của công chúng và bước lên vũ đài
lịch sử.
Trích "Chương 1, Chiến tranh tiền tệ - phần 2 - Sự thống trị của quyền lực tài chính, Song Hong Bing"
Đọc tiếp:
Nhận xét
Đăng nhận xét