Ngày tận thế của nền kinh
tế bong bóng
Để tạo nên
sự bất mãn của quốc tế đối với Trung Quốc đồng thời hòng che giấu mưu đồ tăng
giá dầu để kích thích nhu cầu đối với đồng đô-la Mỹ, trục phố Wall – London
khăng khăng cho rằng, nguyên nhân của việc mất cân đối trong cung cầu giá dầu
trong thời gian gần đây xuất phát từ sự phát triển quá nóng của nền kinh tế
Trung Quốc. Hệt như năm 1973, giới tài phiệt trục phố Wall – London đã tăng giá
dầu lên 400% để kích thích nhu cầu đối với đồng đô-la Mỹ đồng thời đổ toàn bộ
trách nhiệm về việc tăng giá dầu cho chính sách cấm vận dầu mỏ của các quốc gia
Trung Đông.
Từ những
năm 70, do vàng bị "giam lỏng", thị trường chứng khoán thế giới và thị
trường hàng hóa chủ lực tăng giảm ngược chiều nhau. Thập niên 70, thị trường
hàng hóa chủ lực cực kỳ sôi động, trong khi thị trường chứng khoán lại suy sụp
trong thời gian đó. Trong suốt 18 năm liền kề từ đầu thập niên 80, thị trường
chứng khoán sa sút mạnh, nhưng lúc này, thị trường hàng hóa chủ lực lại tăng
trưởng mạnh mẽ. Tuy nhiên, bắt đầu từ năm 2001, cùng với sự phát triển của thị
trường hàng hóa chủ lực, các thị trường khác như cổ phiếu, cho vay tín dụng, bất
động sản, thị trường tài chính phái sinh cũng đồng bộ tăng trưởng mạnh. Xét ở
khía cạnh bề ngoài thì có vẻ như đồng đô-la Mỹ tăng giá trị, nhưng trên thực tế,
do công nợ đồng đô-la tạo ra mà mọi khoản nợ đều đến hạn chi trả lãi suất, kết
quả là, chỉ cần tăng thêm sức chứa, chiếc vò đựng cả thị trường hàng hóa chủ lực
lẫn thị trường chứng khoán có thể tiêu hóa hết lượng đô-la dư thừa. Tuy nhiên,
vì quá nhiều nên đồng đô-la Mỹ đã tràn ra ngoài chiếc vò này.
Vấn đề là
làm thế nào để tìm được một chiếc vò có sức chứa lớn như thế? Các thiên tài phố
Wall bắt đầu bàn luận về khái niệm dung lượng vô hạn của thị trường tài chính
phái sinh. Họ liên tiếp tung ra thị trường các "sản phẩm tài chính" mới
với số lượng lớn. Họ không chỉ nghĩ đến tiền tệ, công trái, hàng hóa, cổ phiếu,
tín dụng, lãi suất, mà còn sáng tạo ra những trò chơi mới và trên cơ sở lý luận
này, họ có thể đem sự tốt xấu của mỗi ngày trong một năm tương lai rồi dán nhãn
đồng đô-la Mỹ lên để bán ra thị trường. Tương tự, họ có thể đem mỗi giờ trong một
ngày của 100 năm trong tương lai thế giới, thậm chí cả động đất, núi lửa, lũ lụt,
hạn hán, hỏa hoạn, bệnh dịch truyền nhiễm, tai nạn giao thông, hôn nhân, ma
chay… để biến thành "sản phẩm tài chính phái sinh" và đàng hoàng giao
dịch trên thị trường tài chính. Vì vậy, có thể nói rằng, thị trường tài chính
phái sinh chính là thứ sản phẩm vô hạn định. Điều thú vị là, luận điệu này có
nét tương đồng với sự cố Y2K vốn được đẩy đến cực điểm trong năm 1999, khi các
nhà phân tích phố Wall tuyên bố một cách chắc nịch rằng cần phải phân phối địa
chỉ IP đến mỗi hạt cát trên trái đất này.
Trong khi
người đời đang lên cơn "sốt" cao như vậy thì bão táp tài chính cũng
đã cận kề trong gang tấc.
Giá vàng
tăng mạnh và liên tục sẽ vô tình đẩy lãi suất nợ vay dài hạn của Mỹ lên cao, do
các nhà Ngân hàng quốc tế đã chào bán ra thị trường tài chính hợp đồng "bảo
hiểm lãi suất" lên đến mấy trăm nghìn tỉ đô-la Mỹ, đảm bảo lãi suất dài hạn
sẽ không tăng lên, nhưng một khi lãi suất nợ dài hạn bị ép bởi giá vàng thì các
Ngân hàng quốc tế sẽ để lộ mưu đồ của họ do lòng tham của bản thân tạo ra.
Mục tiêu đầu
tiên sẽ là thị trường sản phẩm tài chính phái sinh – quả bong bóng phình to
siêu cấp của "lãi suất vượt kỳ" trị giá 74 nghìn tỉ đô-la Mỹ (chỉ
tính riêng số liệu được ngân hàng thương nghiệp Mỹ công bố). Các doanh nghiệp
được nhà nước bảo trợ với 3,5% vốn trong tay sẽ chẳng khác nào chứng để đầu gậy.
Với sự sụt giảm giá vàng đột ngột, mức giao động của công trái biến động khác
thường, phòng tuyến đối xung lãi suất yếu ớt của các doanh nghiệp được nhà nước
bảo trợ sẽ bị phá vỡ trước tiên, công trái ngắn hạn của các doanh nghiệp này trị
giá 4 nghìn tỉ đô-la sẽ hoàn toàn mất đi tính thanh khoản chỉ trong thời gian
ngắn. Cùng rơi vào thảm cảnh còn có ông chủ của Morgan – kẻ chuyên lũng đoạn thị
trường tài chính phái sinh và thị trường phái sinh vàng. Như vậy, họ buộc phải
tìm cách xoay chuyển cục diện áp chế giá vàng và lãi suất dài hạn.
Việc thị
trường tài chính phái sinh sụp đổ trước tiên sẽ làm giảm tính thanh khoản của
các sản phẩm tài chính tiền tệ. Ngay khi ý đồ bán tháo các loại "hợp đồng
bảo hiểm" hiện có trong tay các nhà đầu tư thế giới trở thành hiện thực, nền
tảng của những sản phẩm phái sinh như tiền tệ, công trái, hàng hóa, dầu mỏ, cổ
phiếu sẽ đồng thời bị ảnh hưởng theo hiệu ứng domino, tính thanh khoản của thị
trường tài chính quốc tế sẽ bùng phát khủng hoảng trên quy mô lớn. Để cứu vãn đống
hoang tàn của thị trường tài chính vốn hết thuốc chữa, Cục Dự trữ Liên bang Mỹ
buộc phải phát hành thêm đồng đô-la với số lượng lớn. Ngay khi mấy chục nghìn tỉ
đô-la được phát hành thêm những sóng biển dội vào nền kinh tế thế giới, thì nền
kinh tế trên toàn cầu sẽ rơi vào cảnh hỗn loạn.
Sau 30 năm
kể từ khi Ngân hàng quốc tế âm mưu loại bỏ bản vị vàng, nước Mỹ đã dự chi 80%
lượng tích lũy của thế giới. Đến nay, mỗi ngày nước Mỹ cần "hút" một
khoản tích lũy 2 tỉ đô-la từ cơ thể người dân các nước trên thế giới để có thể
khiến cho "cỗ máy kinh tế vĩnh cửu" của nước này vận hành tiếp được,
tốc độ tăng của các khoản nợ và lãi suất của nước Mỹ đã vượt rất xa sức tăng
trường của nền kinh tế thế giới. Đến khi mọi nguồn tích lũy vàng bạc của các quốc
gia bị rút sạch thì cũng chính là ngày tận thế của nền tài chính thế giới. Liệu
ngày này có đến hay không? Vấn đề không phải là có hay không, mà là vào thời
gian nào và cách thức nào.
Hệ thống
bong bóng đô-la Mỹ thoạt nhìn có vẻ đồ sộ, nhưng hiểm họa của nó chính là nằm ở
hai chữ lòng tin. Và vàng chính là ngón đòn "nhất dương chỉ" đã điểm
trúng huyệt vị này.
Trích Song Hong Bing, Chiến Tranh Tiền Tệ Phần 1, Chương 9.
Đọc tiếp:
Nhận xét
Đăng nhận xét