Câu lạc bộ tinh anh thống trị thế giới
Thế lực tư bản tài chính đã lên một kế hoạch cực
kỳ lâu dài nhằm mục đích xây dựng một hệ thống tài chính để khống chế được cả
thế giới, chỉ với một số ít người nhưng có thể làm bá chủ thế giới cả về chính
trị lẫn kinh tế.
Hệ thống này thực ra là một mô hình theo kiểu
chuyên chế phong kiến được các ông chủ ngân hàng đầu não thâu tóm hết sức hợp
lý thông qua nhiều thỏa thuận bí mật được ký kết trong những cuộc họp dày đặc.
Cốt lõi của hệ thống này chính là ngân hàng
thanh toán quốc tế Basel (Thụy sĩ) – một ngân hàng thuộc quyền quản lý của tư
nhân bởi bản thân những ngân hàng đầu não đang kiểm soát nó cũng chính là những
công ty tư nhân. Vì thế nên mỗi ông chủ ngân hàng đầu não đó đều ra sức thông
qua các phương thức kiểm soát cho vay tài chính, thao túng giao dịch ngoại hối,
tạo ảnh hưởng đến đời sống kinh tế quốc gia, cũng như trả thù lao cho các chính
trị gia hợp tác trong các hoạt động thương mại để khống chế Chính phủ của các
nước.
CARROLL QUIGLEY – Nhà sử học – 1919
Trong cuộc
sống hiện nay, các thuật ngữ như “Chính phủ thế giới”, “tiền tệ thế giới” đang
ngày càng xuất hiện nhiều hơn. Nếu không có những bối cảnh lịch sử tương quan
thì rất có thể bạn sẽ coi điều này chỉ là một sự cóp nhặt những tin tức mới
thông thường, trong khi thực tế đó lại là một kế hoạch khổng lồ đang bắt đầu
chuyển động. Và điều khiến người ta cảm thấy lo ngại đó chính là đại đa số người
Trung Quốc vẫn chưa hiểu rõ được kế hoạch này.
Tháng 7 năm
1944, trong khi cả hai châu lục Á – Âu còn đang chìm trong khói lửa chiến
tranh, nghĩa là chỉ hơn một tháng sau khi mở màn cuộc Đại chiến Thế giới lần thứ
hai thì tại Anh, Mỹ, một số nước Tây Âu đã cử đại diện của mình với đại diện của
44 quốc gia khác trên thế giới đến Bretton Woods – một danh thắng nghỉ mát nổi
tiếng của bang New Hampshire – để đàm phán về kế hoạch lập lại trật tự kinh tế
thế giới sau chiến tranh. Còn các ông chủ Ngân hàng quốc tế cũng bắt đầu thực
thi kế hoạch mà họ đã vạch ra từ trước: kiểm soát việc phát hành tiền tệ trên
toàn thế giới!
Các nhà tài
phiệt Ngân hàng quốc tế lúc này đã lập nên những hệ thống tổ chức nòng cốt như
Viện Hoàng gia Về các vấn đề Quốc tế ở Anh (Royal Institute of International
Affairs) hay Hội đồng Quan hệ Quốc tế tại Mỹ (Council on Foreign Relations).
Sau đó, từ hai tổ chức nòng cốt này, họ lại phát triển thêm hai phân nhánh mới
– Câu lạc bộ Bilderberg nắm giữ chính sách định hướng quan trọng về lĩnh vực
kinh tế, còn Ủy ban Ba bên (Trilateral Committee) chịu trách nhiệm về các vấn đề
chính trị.
Mục đích cuối
cùng của những tổ chức này chính là thành lập nên một chính phủ thế giới do một
số ít các phần tử tinh anh thống trị cũng như thiết lập một hệ thống phát hành
tiền tệ thế giới thống nhất cuối cùng, sau đó tiền hành thu “thuế thế giới” đối
với công dân toàn cầu, đây chính là cái được gọi là “Trật tự thế giới mới” (New
World Order)!
Với hệ thống
như vậy, quyền quyết định nội bộ kinh tế và chính sách tiền tệ của các quốc gia
có chủ quyền lẽ dĩ nhiên đều bị tước đoạt, và điều hiển nhiên đó là sự tự do về
kinh tế lẫn chính trị cùng người dân của các nước ấy sẽ bị thao túng. Lúc đó, nợ
nần chứ không phải là vũ khí mới chính là lớp vỏ xiềng xích đang trùm lên từng
người dân hiện đại. Và để khiến cho mỗi “nô lệ” hiện đại này tạo ra được hiệu
quả lớn nhất thì việc tự do quản lý kinh doanh cần phải chuyển sang giai đoạn “ứng
dụng” khoa học hiệu suất cao, xã hội không còn sử dụng tiền mặt mà là dùng tiền
điện tử, áp dụng các kỹ thuật nhận dạng như RFIDI thống nhất chung trên toàn thế
giới, còn chứng minh nhân dân sẽ được cấy vào cơ thể người. Tất cả những điều
này chỉ để nhằm mục đích cuối cùng là biến con người hiện đại thành “nô lệ.”
Nhờ kỹ thuật
nhận biết được bằng tần số mà các ông chủ Ngân hàng quốc tế cuối cùng cũng đã
có thể kiểm soát và quản lý được từng người dù đang ở bất kỳ đâu trên Trái Đất
này vào bất cứ lúc nào. Ngay sau khi tiền mặt không còn sử dụng trong xã hội nữa,
chỉ cần lướt nhẹ ngón tay trên bàn phím máy vi tính là mỗi người đều có thể bị
tước đoạt mất quyền mưu cầu của cải cho riêng mình bất cứ lúc nào. Và đây chính
là một cảnh tượng vô cùng kinh hãi đối với tất cả những người yêu quý quyền tự
do. Nhưng đối với các ông chủ Ngân hàng quốc tế mà nói thì đây mới chính là cảnh
giới cao nhất của “Trật tự thế giới mới.”
Các bậc
tinh anh đều cho rằng kế hoạch của họ không phải là “âm mưu”, mà là “dương mưu”
(âm mưu mở), bởi vì nó khác với ý nghĩa truyền thống của âm mưu ở chỗ họ không
có cơ cấu lãnh đạo rõ ràng mà chỉ là “sự gặp gỡ hoàn toàn xã giao của những người
cùng chí hướng hợp nhau.” Tuy vậy, điều khiến cho những người bình thường cảm
thấy bất an đó chính là hầu như những nhân sĩ lớn có “chí hướng hợp nhau” này đều
muốn những con người bình thường hi sinh lợi ích của mình để “bổ sung” cho “lý
tưởng” của họ.
Người sáng
lập ra Hội đồng Quan hệ Quốc tế tại Mỹ sau khi kết thúc cuộc Đại chiến Thế giới
lần thứ nhất chính là Đại tá House, một trong những nhà định hướng chiến lược
chủ chốt của kế hoạch này ở nước Mỹ.
Trích Song Hong Bing, Chiến Tranh Tiền Tệ Phần 1, Chương 6.
Đọc tiếp:
Nhận xét
Đăng nhận xét