Ủy ban Ba bên
Đất nước chúng ta
có thể có được chế độ dân chủ vĩ đại, chúng ta cũng có thể tạo nên tài sản khổng
lồ và khiến chúng tích tụ lại trong tay của một số ít người. Thế nhưng, chúng
ta không thể cùng lúc có hai điều đó.
Zbigniew Brzezinski
Thẩm phán Tòa án tối cao Mỹ
Zbigniew Brzezinski Thẩm phán Tòa án tối cao Mỹ |
Tác phẩm Giữa hai thời đại nổi tiếng đã được
Brzezinski xuất bản vào năm 1970 nhằm hô hào thành lập một hệ thống tiền tệ quốc
tế mới và Chính phủ thế giới. Cuốn sách này được xem là “thánh kinh” của Ủy ban
Ba bên. Và lẽ dĩ nhiên thì quỹ Rockefeller và quỹ Ford đều “ủng hộ” một cách
hào phóng bằng cách nỗ lực hỗ trợ về tài chính cho hoạt động của Ủy ban Ba bên.
Thành viên chủ yếu của Ủy ban Ba bên là một số
ông chủ ngân hàng lớn, các ông chủ doanh nghiệp lớn và cả các chính khách nổi
tiếng đến từ Bắc Mỹ, Tây Âu và Nhật Bản. Ba trụ sở chính được đặt tại New York,
Paris và Tokyo, mỗi nơi đề xuất người của nơi đó ra làm Chủ tịch. Chủ tịch của
cơ quan ở New York đương nhiên là D. Rockefeller, còn Brzezinski thì trở thành
chủ nhiệm chấp hành chủ trì công việc thường ngày tại trụ sở này. Brzezinski đã
cố gắng giới thiệu Carter – Thống đốc bang Georga – với D. Rockefeller để được
gia nhập vào Ủy ban Ba bên. Nhờ được D. Rockefeller đích thân đề cử nên Carter
đã được đặt cách tham gia vào Ủy ban Ba bên. Đây là một bước tiến lớn hết sức
quan trọng mà Carter đã đi, để năm năm sau ông có thể bước lên vũ đài chính trị
của Nhà Trắng, đồng thời cũng là cơ sở và đầu mối cho mối quan hệ mật thiết giữa
ông và Brzezinski.
Thời trẻ, dưới sự chỉ bảo của Carroll Quigley,
Clinton đã không ngừng tham gia tích cực vào các tổ chức như Ủy ban Ba bên và Hội
đồng Quan hệ quốc tế để cuối cùng thực hiện giấc mơ làm Tổng thống của mình.
Cũng như Câu lạc bộ Bilderberg, Ủy
ban Ba bên là tổ chức vòng ngoài của Hội đồng Quan hệ quốc tế Mỹ. Những quyết
sách cơ mật và quan trọng nhất chỉ được rất ít người của phố Wall và London được
biết trong khi Ủy ban Ba bên và Câu lạc bộ Bilderberg lại đóng vai trò “thống
nhất tư tưởng” và “quản lý tiến độ”.
Sứ mệnh quan trọng nhất của Ủy ban Ba bên chính
là việc không ngừng tuyên truyền cho lý tưởng vĩ đại của “Chính phủ thế giới”
và “tiền tệ thế giới” để cuối cùng dẫn đến “trật tự thế giới mới” dưới sự kiểm
soát của trục London – phố Wall.
Năm 1975, Ủy ban Ba bên tiến hành hợp ở Nhật Bản,
và trong một bản báo cáo mang tên “Yếu lược lặp lại thương mại và tài chính thế
giới” đã chỉ ra rằng, “việc hợp tác mật thiết ba bên (Mỹ, Âu, Nhật) là nhằm duy
trì bảo vệ hòa bình, quản lý kinh tế thế giới, thúc đẩy phát triển kinh tế, và
giảm đói nghèo, tăng thêm cơ hội hòa bình cho một hệ thống thế giới mới”.
Điểm khác nhau giữa Ủy ban Ba bên và Câu lạc bộ
Bilderberg đó là Ủy ban Ba bên đã tiếp nhận rất nhiều nhà tài phiệt ngân hàng
và các ông chủ doanh nghiệp nổi tiếng của Nhật Bản mới nổi trong nền kinh tế
đương đại nhằm mở rộng nền tảng của “tinh anh thế giới”. Các ông chủ của Ngân
hàng quốc tế thừa hiểu được tầm quan trọng của việc không ngừng tiếp nhận các
“nhân tài” mới đối với “sự nghiệp vĩ đại” như “Chính phủ thế giới”, “tiền tệ thế
giới” và “thu thuế thế giới” trong tương lai. Vì thế, cùng với sự phát triển của
các quốc gia và các khu vực khác ở châu Á, những “phần tử tinh anh” của các khu
vực này cũng trở thành đối tượng được các ông chủ Ngân hàng quốc tế để mắt tới.
Rốt cuộc, vấn đề không phải là một “Chính phủ thế
giới” có tốt hay không, mà là ai sẽ là người lãnh đạo “Chính phủ thế giới này?”
Nó có thể thực hiện một cách chân chính để đưa sự giàu có và tiến bộ xã hội đến
với mọi người trên thế giới hay không? Bởi từ thực tế xã hội hơn 200 năm qua,
chúng ta đều có thể thấy rằng hầu như chưa ai có thể tin vào sự hứa hẹn của
“các nhân vật tinh anh” này.
Trải qua bao nhiêu chiến tranh loạn
lạc và kinh tế suy thoái, cuối cùng người dân đã rút ra được một chân lý: không
có tự do kinh tế thì tự do chính trị cũng chỉ là thứ vô giá trị; không có bình
đẳng kinh tế thì chế độ dân chủ cũng xem như cây mất gốc và trở thành công cụ mặc
sức cho đồng tiền đùa giỡn.
Còn nếu nói bản chất của tự do chính là người dân
có đầy đủ quyền lựa chọn, thì con đường của “Chính phủ thế giới” trong tương
lai cũng chỉ có một và các nhân vật “tinh anh thế giới” chính là những người chọn
lựa con đường này cho dân chúng. Và theo như lời của ông chủ Ngân hàng James
Warburg, con trai của Paul Warburg thì: “Chúng ta cần phải xây dựng một Chính
phủ thế giới bất kể người ta có thích nó hay không. Chỉ có một vấn đề duy nhất
là Chính phủ thế giới này rốt cuộc cũng sẽ được thiết lập nên từ nhận thức
chung (của hòa bình) hay là sự chinh phục (của uy lực).”
Trích Song Hong Bing, Chiến Tranh Tiền Tệ Phần 1, Chương 6.
Đọc tiếp:
Nhận xét
Đăng nhận xét