Khao khát bất tận: trở về
Zion
Núi Zion |
Trong Kinh Cựu Ước, Zion là danh xưng được Chúa ban tặng, dùng để xưng hô đối với những người nhất tâm nhất đức, giữ gìn sự công bình, thụ hưởng công lý và hòa bình. Zion cũng là một địa danh, một nơi mà những người công chính tụ tập vào thời cổ đại, và một ngày nào đó, những người được Chúa lựa chọn sẽ tập hợp lại.
Núi Zion nằm
ở Jerusalem, Palestine. Nó cũng được dùng để chỉ khu vực Israel và vùng Canaan
cổ đại, được dân tộc Do Thái coi là quê hương cuối cùng. Trong bài quốc ca của
Israel tên là Hatikvah có những câu như "ánh mắt hướng về phương
Đông, ngắm nhìn ngọn núi Zion", "là một dân tộc tự do, đứng trên đỉnh
núi Zion và Jerusalem". Khi ngôi đền Jehovah của đạo Do Thái được xây dựng,
gỗ được lấy từ núi Zion, và các tù nhân chiến tranh bị người Do Thái bắt giữ
trong thời cổ đại đã buộc phải làm việc trên núi Zion. Núi Zion được coi là biểu
tượng của Chủ nghĩa Zion (Chủ nghĩa Phục Quốc Do Thái).
Các giáo lý
của người Do Thái được truyền từ đời này sang đời khác nói rằng Canaan là
"vùng đất của sữa và mật ong". Đức Jehovah ban cho họ vùng đất này để
sinh sống. Dù người dân Do Thái bị lưu lạc ở nơi chân trời góc bể nào, Chúa
cũng sẽ đưa ra chỉ dẫn để họ quay trở về, không sức mạnh nào có thể ngăn cản được.
Dựa trên niềm
tin và động lực tinh thần không thể lay chuyển này, người Do Thái đã trải qua
hàng ngàn năm lưu tán, khổ nạn và tang thương, nhưng họ chưa bao giờ thay đổi
tâm nguyện ban đầu của mình. Họ có một niềm tin chắc chắn. Trong nhận thức của
họ không hề tồn tại bất cứ khoảng trống nào cho sự băn khoăn, ngờ vực. Đối với
họ bản thân họ là những người được Chúa chọn và sẽ đại diện cho Chúa để thực
thi quyền lực thiêng liêng. Mọi tài sản và quyền lực mà họ tích lũy được không
dùng để phô trương hay hoang phí, tất cả mọi điều mà họ làm là để thể hiện vinh
quang của Chúa. Trong hàng ngàn năm qua, họ không hề mảy may nghi ngờ điều này,
và họ nhất quyết không để bản thân bị pha trộn với sự đạo đức giả và khoa
trương. Bất kỳ sự dao động nào trong niềm tin của chính mình chắc chắn sẽ dẫn đến
sự sụp đổ của toàn bộ thế giới tâm linh. Cuối cùng toàn bộ dân tộc chắc chắn sẽ
biến mất trong biển người rộng lớn. Ngày nay, chúng ta không hề thấy sự suy yếu
của người Do Thái, mà còn thấy họ giờ đã trở thành một cộng đồng hết sức mạnh mẽ
và hiếm có trong lịch sử loài người. Nếu nói rằng dân tộc Do Thái nườm nượp
nhân tài thì không thể phủ nhận rằng điều này có sự liên quan mật thiết với sự
tập trung cao độ của họ về năng lượng tinh thần và niềm tin kiên định. Đối với
những người theo Chủ nghĩa Phục Quốc Do Thái luôn tôn thờ núi Zion là thánh địa
của mình, ý chỉ của Thiên Chúa là rồi một ngày nào đó Palestine cũng sẽ trở
thành điểm đến cuối cùng của những người nhập cư Do Thái.
Học thuyết của người Do Thái cũng nói với mọi người rằng con đường trở về sẽ hết sức gian nan, gập ghềnh thậm chí tuyệt vọng, nhưng Chúa sẽ ban cho họ sức mạnh của sự cứu rỗi và dẫn lối, cuối cùng sẽ đưa họ trở lại Zion để khôi phục đất nước.
Trích "Chương 5, Chiến tranh tiền tệ - phần 2 - Sự thống trị của quyền lực tài chính, Song Hong Bing"
Đọc tiếp:
Nhận xét
Đăng nhận xét