Tạo thế bình đẳng khi tham chiến
"Thông lệ quốc
tế" hiện đang là một thuật ngữ khá thịnh hành, đến mức nhiều người tưởng rằng,
chỉ cần tuân thủ theo "thông lệ quốc tế" thì thế giới từ đây về sau sẽ
thái bình, còn việc mở cửa thị trường tài chính là chuyện thư thái bình thản giống
như vui thú điền viên vậy, chẳng có gì phải lo. Cách nghĩ lan man trên trời dưới
đất kiểu này chỉ e là sẽ hại nước hại dân.
"Thông lệ quốc
tế" được hình thành thông qua sự thao túng của các nhà ngân hàng quốc tế
có địa vị lũng đoạn. Trong những điều kiện nhất định, họ cũng có thể chế tác ra
một bộ "thông lệ quốc tế" bịt kín việc mở rộng phạm vi sinh tồn của
ngành ngân hàng Trung Quốc. Thủ đoạn này đang trở thành thứ vũ khí hiệu quả để
loại bỏ đối thủ trong cạnh tranh tài chính của các ngân hàng Anh – Mỹ.
Thỏa thuận Basel
đã đánh bại xu thế khuếch trương của ngành tài chính Nhật Bản năm đó, nay đã
thay đầu đổi mặt nâng cấp lên thành thỏa thuận Basel năm 2004. Tương tự như những
gì đã làm với Nhật Bản, thỏa thuận này rất có thể sẽ được các nhà tài phiệt
ngân hàng quốc tế dùng làm công cụ để cản trở ngành tài chính Trung Quốc phát
triển ra nước ngoài.
Một số quốc gia
phát triển cho rằng, các tổ chức chi nhánh ngân hàng nước ngoài nằm trong biên
giới nước họ cần phải đáp ứng được các yêu cầu của thỏa thuận Basel thì mới có
thể tiếp tục hoạt động. Tuy nhiên, ngay cả quốc gia sở tại của các ngân hàng nước
ngoài này cũng cần phải phù hợp với yêu cầu của thỏa thuận này, nếu không cũng
không thể tồn tại. Những quy định như vậy chắc chắn sẽ làm tăng thêm giá thành
hoạt động của tổ chức chi nhành của các ngân hàng nước ngoài. Đối với Trung Quốc,
một nước vừa mới bước chân vào ngành tài chính thế giới, việc phải đáp ứng hết
những yêu cầu hà khắc như thỏa thuận Basel đề ra thì chẳng khác nào rút củi dưới
đáy nồi. Nói cách khác, nếu các ngân hàng bản địa của Trung Quốc không thực hiện
thỏa thuận Basel thì khả năng các ngân hàng này ở Mỹ cũng như các chi nhánh của
nó ở châu Âu sẽ bị thay đổi và thậm chí bị đóng cửa, mạng lưới tài chính nước
ngoài do Trung Quốc vất vả xây dựng nên đang tồn tại nguy cơ bị đánh sập.
Các nhà xây dựng
quy tắc trò chơi của ngành ngân hàng Âu – Mỹ chiếm ưu thế cực lớn sẽ dễ dàng
phong tỏa con đường phát triển ra ngoài của ngành tài chính Trung Quốc. Không
chỉ có vậy, các ngân hàng quốc nội của Trung Quốc còn cần phải tuân thủ những
thứ được gọi là "thông lệ quốc tế" đang ngáng đường phát triển của
mình, mà trong thiên hạ chẳng có quy tắc trò chơi nào bất công hơn thế. Đương đầu
với những đối thủ có ưu thế như vậy, chưa kể là còn bị trói chân tay, việc thắng
thua của Trung Quốc trong trò chơi này xem như đã định.
Nhận của người mà
không đáp lại e là thất lễ.
Đối sách của
Trung Quốc chính là "duy trì lực lượng tác chiến trên mặt trận chính của
mình đồng thời liên kết với các lực lượng bên ngoài". Nếu nước nào đó bất
chấp mọi "thông lệ quốc tế" để phong tỏa chi nhánh ngân hàng nước
ngoài của Trung Quốc, Trung Quốc cũng sẽ bắt chước làm theo, đặt ra các quy định
của ngành ngân hàng "mang màu sắc Trung Quốc" để hạn chế cũng như xóa
bỏ sự vận hành của các ngân hàng này tại Trung Quốc. Nhìn lại quá trình Anh – Mỹ
trở thành lực lượng chủ đạo của ngành ngân hàng quốc tế, chúng ta dễ thấy rằng
xây dựng mạng lưới ngân hàng quốc tế là con đường tất yếu. Thay vì ngồi im một
chỗ và tuân theo những quy tắc áp đặt từ bên ngoài, ngành ngân hàng Trung Quốc
và các ngành khác của nước này phải giữ vững thế công chính diện, trực tiếp mua
lại các ngân hàng của Âu – Mỹ hoặc khuếch trương các chi nhánh, xây dựng nên mạng
lưới tài chính rộng khắp thế giới của chính Trung Quốc, theo kiểu học chiến
trành từ trong lòng chiến tranh. Nếu ngành ngân hàng Trung Quốc gặp phải trở lực
trong việc mua lại hoặc khuếch trương ở nước ngoài thì Trung Quốc cũng đừng ngại
áp dụng những nguyên tắc này để hành xử với những ngân hàng của các nước tại
Trung Quốc.
Giữ vàng hơn giữ ngoại tệ
Trước xu thế đồng
đô-la Mỹ trượt giá dài hạn, nhiều nhà nghiên cứu đã kiến nghị cần phải tích trữ
ngoại tệ để làm giảm rủi ro tổn thất dự trữ ngoại hối của quốc gia. Nếu bãi bỏ
chế độ cưỡng chế dự trữ để cho doanh nghiệp trực tiếp khống chế ngoại hối thì
Trung Quốc có thể phân tán được rủi ro mất giá của dự trữ ngoại hối quốc gia đồng
thời giảm nhẹ áp lực phát hành tiền tệ và tăng giá của đồng nhân dân tệ. Nhưng
cách làm này lại làm suy yếu khả năng kiểm soát của quốc gia đối với sự lưu
thông ngoại hối, làm tăng thêm rủi ro cả cho hệ thống tài chính, cho nên đây
không phải là một sách lược toàn vẹn.
So với việc tích
trữ ngoại tệ thì tích trữ vàng vẫn hơn. Về lâu dài, mọi loại ngoại hối đều có
xu hướng mất giá so với vàng, chỉ khác nhau ở tốc độ mất giá nhanh hay chậm mà
thôi. Nếu muốn đảm bảo được sức mua cho khoản tài sản khổng lồ mà Trung Quốc đã
tạo ra được thì cách duy nhất là chuyển đổi dự trữ ngoại hối sang dự trữ vàng
và bạc. Dao động của giá vàng và bạc quốc tế thực ra cũng chỉ là giả tạo mà
thôi, nếu nhìn sâu vào sự dao động này thì còn sợ gì cơn sóng của thị trường tỉ
suất hối đoái, vì một khi có hàng vạn tấn vàng, Trung Quốc nghiễm nhiên đã có
được đôi đũa thần để dẹp yên mọi biến động.
Về căn bản, việc
tích trữ vàng trong dân bảo vệ được sự an toàn tài sản nhân dân, cho dù lạm
phát tiền tệ ở hình thức hàng hóa hay tiền tệ cũng đều không thể ảnh hường được
sức mua thực sự của họ. Đây là nền tảng tự do kinh tế không thể thiếu trong việc
xây dựng một xã hội hài hòa và bình đẳng. Tóm lại, người dân đã lao động tạo ra
của cải, họ có quyền quyết định chọn lựa phương thức tích trữ của cải của riêng
mình.
Vàng có tính lưu
động thuộc đẳng cấp cáo nhất trong các loại tiền tệ. Trong hơn 5000 năm lịch sử
loài người, vàng không chỉ là hình thức của cải cuối cùng mà bất cứ thời đại
nào, nền văn mình nào, dân tộc nào, khu vực nào, thể chế chính trị nào, vàng
cũng đều được chấp nhận. Nó còn gánh vác trọng trách lịch sử là thước đo cơ bản
nhất trong hoạt động kinh tế của xã hội trong tương lai. Trong lịch sử, người
ta từng bốn lần thử tìm cách tước bỏ vai trò hòn đá tảng của vàng trong hệ thống
tiền tệ nhằm "phát minh" ra chế độ tiền tệ thông mình hơn, nhưng tất
cả đều thất bại. Loài người với bản tính tham lam cố hữu của mình sẽ không
thành công trong việc dùng ý thức chủ quan của mình để tiêu chuẩn hóa các hoạt
động kinh tế.
Tích trữ vàng
trong dân để chờ khi thiên hạ có biến động là việc làm cần thiết. Đồng tiền
Trung Quốc có vàng đảm bảo giá trị sẽ hiên ngang sánh vai với các đồng tiền
khác của thế giới. Và đến lúc đó, nền văn mình Trung Hoa cũng sẽ có dịp cất đầu
vậy.
Trích Song Hong Bing, Chiến Tranh Tiền Tệ Phần 1, Chương 10.
Đọc tiếp:
Nhận xét
Đăng nhận xét