Từ chế độ bản vị vàng đến
tiền giấy – bước chuyển lớn trong thế giới quan của các nhà tài phiệt ngân hàng
Từ cuối thế
kỷ 19, trong nhận thức của các nhà ngân hàng quốc tế đối với tiền bạc lại có
thêm một sự khác biệt mới.
Châu Âu bước
sang thế kỷ 20, các nhà tài phiệt ngân hàng đã tìm ra một thể chế tiền tệ pháp
định hiệu quả cao hơn và cũng phức tạp hơn. Tiền tệ pháp định đã thoát ly khỏi
sự khống chế cứng rắn của vàng và bạc đối với tổng lượng tiền cho vay, khiến
cho việc khống chế tiền tệ càng thêm mềm dẻo nhưng cũng kín đáo hơn. Trong khi
hiểu được rằng lợi ích thu được từ việc tăng cường cung ứng tiền tệ vô hạn tổn
thất hơn rất nhiều so với lợi tức các khoản vay mà lạm phát tiền tệ đem lại,
các nhà ngân hàng bèn lập tức trở thành những người ủng hộ cuồng nhiệt nhất cho
tiền tệ pháp định. Bằng việc phát hành thêm tiền với tốc độ nhanh mạnh, các nhà
ngân hàng đã tước đoạt toàn bộ của cải giá trị nhất của dân chúng trên cả nước,
mà so với phương thức ngân hàng cưỡng chế phát mãi tài sản của người khác, lạm
phát tiền tệ “văn minh” hơn nhiều, đồng thời cũng ít gặp phải sự kháng cự của
người dân hơn, thậm chí còn khó mà phát hiện ra.
Với sự tài
trợ của các nhà tài phiệt ngân hàng, các nghiên cứu kinh tế học về lạm phát tiền
tệ dần chuyển sang quỹ đạo của trò chơi số học đơn thuần. Khái niệm lạm phát tiền
tệ (Currency Inflation) do việc phát hành thêm tiền giấy gây nên đã hoàn toàn bị
lý luận lạm phát giá cả (Price Inflation) che khuất. Lúc này, ngoài chế độ dự
trữ vàng cục bộ (Fractional Reserve) cũng như việc cắt đức mối quan hệ giữa tiền
tệ và công trái quốc gia, các nhà ngân hàng lại có thêm một công cụ lợi hại hơn:
lạm phát tiền tệ. Từ đây, các nhà ngân hàng đã thực hiện sự chuyển biến đầy kịch
tính từ người bảo vệ vàng trở thành kẻ thù không đội trời chung với vàng.
Nhận xét của
Keynes đối với nạn lạm phát tiền tệ có thể nói là vô cùng sắc bén: “Áp dụng biện
pháp này, Chính phủ có thể tận thu toàn bộ của cải của người dân một cách bí mật
mà khó bị phát giác, trong một triệu người thật khó có một người có thể phát hiện
ra hành vi ăn cắp này.”
Nói một cách
chính xác thì biện pháp này không phải do Cục Dự trữ Liên bang thực hiện mà là
Chính phủ.
Trích Song Hong Bing, Chiến Tranh Tiền Tệ Phần 1, Chương 3.
Đọc tiếp:
Nhận xét
Đăng nhận xét